Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

VIẾT CHO CHỊ BẠCH DƯƠNG

       Anh bạn tôi gọi điện thông báo 12 giờ trưa ra quán cafe gần Nhà hát lớn Hải Phòng để đón hai blogger mạng vnweblog từ Hà Nội xuống là chị Thanh Thủy và chị Bạch Dương. Chị Thanh Thủy kém tôi, còn chị Bạch Dương thì hơn một vài tuổi. Cả hai chị đề là nhà giáo.
      Tôi mới chơi blog được mấy tháng và rất amateur, nhất là các khái niệm "người thật" và "người ảo" trên mạng. Nay được anh bạn thông báo, lòng cũng khấp khởi, mặc dù,  trên mạng có biết nhau, nhưng đời thực thì đây là đầu tiên.
      Trong blog chị Thanh Thủy, tôi đã vào comment một lần còn blog chị Bạch Dương thì chưa vào. Gặp nhau ở quán cafe, dù có lạ, nhưng không hề bỡ ngỡ, tất cả đều nhận ra nhau qua bức ảnh avatar  treo ở đầu blog của mỗi người.
      Câu chuyện khá thú vị vì chẳng có gì rào trước đón sau, cứ chậm rãi, đưa đẩy, như đã quen nhau từ...lâu rồi. Chị Thanh Thủy thì bộc bạch, còn chị Bạch Dương e dè. Có lẽ vì là giảng viên của trường đai học ( toàn người lớn) nhiều năm, nên chị hay cân nhắc. Khi về Hải Phòng, cả hai chị đã đi qua chuyến du lịch Hạ Long đầy hứng khởi. Các chị dành cho chúng tôi hơn một tiếng đồng hồ gặp gỡ, mà thực, những câu chuyện đưa ra chưa kịp có lời giải đáp.Tôi biết thời gian của chị không đến nỗi ngặt nghèo, nhưng chị có nhiều lí do để lé tránh. Thời gian đối với chị, hình như không phải cho mình mà chỉ là... công diễn.
      Chị khá khéo léo đưa ra lời chối từ khi chúng tôi mời cơm, đành rằng chuyện ăn uống với chúng tôi và các chị không quan trọng, nhưng cơ hội được giãi bày thì không còn, tôi biết, chị đang sống bằng ...lịch sự, mà chính lòng chị không hề muốn. Có lẽ, ở lứa tuổi của chị, mọi tình cảm đều được...chia nhỏ, như một người chị vẫn thường chia quà cho các em, mỗi dịp đi chợ về. Chúng tôi ít hơn tuổi chị, không dám làm phật lòng, mặc dù cái đúng và cái sai ở đây  không có, mọi lí giải đều là thuận tâm.
      Nếu ta giải quyết theo cái đúng của mình thì sẽ làm chị sai và trở thành cãi vã, chỉ có thể là giải quyết theo cái đúng của chị, bởi chị hơn tuổi mình, là hợp lí hơn cả.
      Đúng và sai cũng là tương đối .Trong cái đúng có cái sai, và trong cái sai lại có cái đúng. Cái sai của chị là cái đúng của mình.
     Sau khi chụp hình xong,  hai bên tách ra và đi về hai ngả. Chị và Thanh Thủy đi một đường, còn chúng tôi đi một đường khác. Cuộc gặp gỡ có thể không đầy như mong muốn nhưng lại cho ta thấy, có gì đó sự hoàn thiện của mỗi con người trong một quá trình kết hợp giữa cái đúng và cái sai.
     Đúng và sai chỉ là ranh giới mà người ta quen gọi để phân tích chứ cũng không phải dể giành giật chia bè, hay hù dọa. Nhiều khi, cái đúng ấy chỉ có ...một phần trăm.
     Có lẽ cái đúng ấy, chị Bạch Dương có nhiều lắm, và không chừng sau này, một vài tuổi nữa, mình lại theo cái đúng của chị.

TUẤN ANH

2 nhận xét: