Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

MÙA THU

Thu vụn
Lốm đốm cúc
Lăn qua lối đi dửng dưng
Lối đi gẫy từ mùa hè

Thu quá mỏng
Không đủ vàng lá
Rúc rích cây quả vẫn xanh
Và mùi thơm chưa trở lại

Bầy ong quanh  quẩn rồi đi
Bướm ngáo ngơ
Thu sấp bóng
Đôi cánh vỗ vào hương câm

Chiều kéo sát vườn
Nỗi buồn đất ẩm
Những quả căng tròn trên vòm cây
Ngóng đợi

Trong nắng vàng đục
Trong lá xanh ngây
Trong mắt thu âm âm khờ dại
Những trái xanh nỉ non
Thức.

TUẤN ANH

KHÁI NIỆM MÙA

    Đặt vào tay em bông hồng thắm đỏ,mùa chiêm bao thổi rộn ràng.
    Con chim cu biết gáy trên cành khô, bàn chân như sáo nhảy.
    Mỗi sáng nhìn về phương Nam chân trời hò hẹn em thắp trong lòng một chùm sao Mê Ly.
    Mùa trở dậy hoa cúc dại bật lên, bàn tay em nhón, lượm. Trên chiếc bàn con con, hình dáng em hiện trong sự cương tỏa nỗi niềm. Chiếc bình pha lê được kì cọ sáng choang, đặt giữa bàn trang nghiêm nơi vốn dành cho nó.
    Các loài hoa, những hương vị nguyên sơ từ các đồng nội, hiện thân của thời gian, hiện thân của mùa màng rủ nhau về cư ngụ.
    Lấp loáng trong sác màu phản quang, ảo giác quyến rũ của đất của trời buông thả, em không nhận ra hình dáng chiếc bình hoa cong cong uốn lượn với đường nét kì dị đến dịu dàng mà ngày xưa, vô tình không để ý.
    Sự ngọt ngào anh dành cho em hối thúc qua không gian, hối thúc qua cửa sổ, đập coong coong dưới chấn song, những tháng ngày ấy chẩy rì rì trên mặt đất em chỉ mong sao đêm lại về dầy, buông dài bờ mắt, sự nóng hổi khát khao của anh chà sát nơi cánh tay...Trái tim em rộn lên đập chẳng theo mùa...
    Con chim cu vẫn gáy, ô của sổ mở mỗi ngày ...nhìn về phương Nam em lại hâm nóng lên bằng làn khói của chùm sao Mê Ly...
    Sự co lạnh chạy về bàn tay, chợt rùng mình, trên bầu trời em không thấy chòm Bắc Đẩu, một nửa chùm sao Mê Ly co thắt...nhịp thời gian vỗ đành đạch dưới chân, những âm điệu chiếc giường nắng hanh lách chách...tháng ngày lăn vội vàng trên ban công, em không biết anh bắt đầu hờ hững.

    Những loài hoa muông sơ! Những bông cúc gọi mùa găm lên bàn bất động, Khép lại cánh cửa mỗi ngày, hình dánh anh chênh chao cú nhỏ dần, nhỏ dần...như loài chim di cư...,sau những cánh đồng hoa cằn khô còn sót lại.
    Mang máng khái niện mùa màng hiện về cũng là thu đã cạn.

TUẤN ANH

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011

RA GIÊNG

Tháng giêng
Gió bấc vạch dở
Ngang trời vành mây lỡ hẹn
Ô cửa sổ đậu chon von

Quá một năm
Không thấy áng màu mây cũ
Cành đào ra giêng vàng vọt
Lã tã rơi trên nền đất lụi tàn

Cắt giấy thánh giêng
Dán lên tường chờ đợi
Xòe bàn tay trăng thượng tuần nhở xíu
Ngúc ngoắc những giọt sương dỗi hờn.

TUẤN ANH

HOA CẢI NGỒNG TRONG MƯA

                                               Tặng Vũ Thị Huyền
Nhớ
Chạy về bông hoa cải ngồng
Trong góc vườn không mấy vết chân
Mùa đông trễ gần tới gốc
Bông hoa cải đung đưa

Một mùa xuân li ti
Nấc lên từ nách lá
Sau hiên nhà tiếng ếch đổi dạ
Rì rào cơn mưa ngày mai
Hoa cải về nặng hạt

Đổ về trời hoàng hôn ngả màu
Nhớ một chút đông già
Thao thao mặt lá
Cứ đành đau , nhánh rễ non !

Đừng vội về ơi xuân
Đừng bén vào cải ngồng tía mắt
Những cánh vàng bé con mùa nở
Xin giọt mưa chớ lỗi lầm.

TUẤN ANH


MÙA MUỘN

Mùa đến muộn đàn chim không về
Trễ nải cánh đồng quang liềm
Lúa không giòn thơm vụ
Nhánh mạ non hớt hải ruộng sau

Vội vàng nước ...
Vội vàng phân...
Lấm lem bông bùn đất
Thương cánh vàng rát lưng

Không còn chút nắng hanh
Thóc phơi heo heo gió bấc
Này rét ơi , mùa sau đàn chim kip quay trở lại?
Tất tưởi khi lúa uốn câu...

TUẤN ANH