Cũng như hôm nay, anh xe ôm cho xe chạy chậm, sát lề đường
và dừng lại để tôi được ngắm cầu vồng rực rỡ. Vẫn biết rằng, còn 16 km nữa mới
có thể tới được trung tâm thị trấn, trong khi trời đã về chiều, nhưng phút giây
quí giá, không phải lúc nào cũng có được, mà ở ngay vùng biển mênh mông này.
Cầu vồng, tôi cũng từng nhìn nhiều lần, từ ngày xưa, thời
còn chăn trâu, cắt cỏ, những miền quê vừa thanh bình vừa yên ắng. Mỗi khi có
cầu vồng, chúng tôi reo hò, rồi thi nhau đếm, đếm đến khi nào, cầu vòng tắt thì
thôi. Trên mình trâu, có nhiều đứa gian lận, khi tôi đang đếm thì chúng nó gọi,
mình thưa lên, thế là mất tập trung và lại đếm từ đầu. Mặc dù, tôi đã đếm nhiều
lần, nhưng chẳng lần nào đếm được từ đầu cho tới cuối.
Lớn lên, mải công ăn việc làm, tôi cũng đi nhiều, nhưng hình
như lại chẳng nhìn thấy cái cầu vồng nào. Có lẽ, cầu vồng xuất hiện thì tôi lại
ở một nơi khác, hoặc khi tôi chăm chú thì cầu vồng không xuất hiện. Sự duyên nợ
này, có phải là may rủi mà ở những người trưởng thành, không mấy khi nhìn thấy.
Họ lam lũ, mải mê vì những đồng tiền, những chợ xe và những con đường heo hút.
Đầu óc họ lởn vởn những guồng quay nào đó về sự mưu sinh hay nhũng so sánh được
mất ở cuộc đời. Cầu vồng, họ có thể chẳng chú ý tới, mặc dù, nó vẫn như ngày
xưa với 7 màu : xanh, đỏ, vang, lục, lam chàm, tím…
Bây giờ, tôi lại được nhìn thấy cầu vồng, một cầu vồng đẹp,
ngay dưới biển, ở nơi cuối cùng của Tổ Quốc. Có thể, tôi đã có điều kiện chú ý
hơn tới thời gian, không gian mà con người bị chi phối, những hiện tượng kì thú
đâu đó lại quay về, nếu mình biết nuôi dưỡng, đặt hi vọng và cất công đi tìm
nó.
Ai đó nói với tôi rằng sau cơn mưa trời lại sáng, thì nhất định
như thế rồi, chứ còn gì nữa, sau cơn mưa thì trời chả sáng hay sao? Chiếc cầu
vồng này bắc từ ngoài khơi, một điềm lành của thời gian cho con người được
hưởng, nhưng, cũng sau cái điềm lành ấy, biết đâu, lại có sự tối tăm mà nó chưa
phát sáng? Qui luật của tự nhiên, cũng như qui luật của con người, nó có thể
phát lộ bằng cách này hay cách khác, nhưng sự thay đổi ấy có làm tan chảy những
suy tư ngày đêm mài mòn, khi con người vẫn lớn lên với khát vọng. Ta ao ước đi
trên nỗi niềm, ta ao ước đi trên cầu vồng bẩy sắc lóng lánh, niềm vui chúng ta
đang trải dài trong sự ngây thơ huyễn hoặc…
Cầu vồng sẽ về nhiều hơn hay không về? Trời sẽ mưa sau cầu
vồng này hay sẽ sáng sau chiếc cầu vồng này? Hi vọng có thể vẫn còn nhiều,
nhưng tôi vẫn mong trời sáng, đành rằng, cũng có lần sau cầu vồng đã mưa…
TUẤN ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét