thấy mình dềnh lên ở một hố đen
những tấm bê tông đen, những chiếc xe máy đen
len lỏi qua những bóng người đen kít
những câu nói cũng đen đen tự thuở nào
muốn cười lên cho lòng mình trắng
cho nỗi buồn trắng
trong veo
để mỗi ngày ở phía xa kia
trắng những tảng mây hiện về
đơm xinh
trong căn nhà treo toàn ống sáo đen
nơi tôi dựa vào đây, tìm ra lời bài hát
bài hát đen
bây giờ tôi thổi thành trắng...
TUẤN ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét